Có một câu nói từng được nhiều người chia sẻ trên mạng xã hội rằng: Hãy nhìn lên khi bạn thất bại và cúi đầu khi bạn thành công. Dù không biết ai là người đầu tiên nói câu này nhưng tôi thực sự thấy rất thú vị.
Theo suy nghĩ thông thường, chúng ta khi phạm phải sai lầm trong lúc làm việc cho người khác thì phản ứng phổ biến nhất là cúi đầu và cố gắng hết sức để tránh ánh mắt của người đó. Chúng ta sợ họ sẽ nhìn thấy mình, sợ họ nhìn ra mọi chuyện.
Cũng vì thất bại mà cũng ta tự cảm thấy không đủ dũng khí để tiếp tục. Niềm đam mê, sự tự tin dường như đã nhanh chóng biến mất, nhường chỗ cho sự nản lòng. Và rồi khi chúng ta đạt được thành công, những nỗ lực được đền đáp, chúng ta như một chú gà trống, ngẩng cao đầu đầy kiêu hãnh. Có ai là không thích thành công. Chúng ta trở nên kiêu căng hơn, dường như muốn khoe thành công đó với cả thế giới này.
Song cũng chính vào giây phút thành công ấy, khi mà chúng ta dường như đã có cả thế giới trong tay mình, chúng ta lại dễ quên đi mục đính ban đầu mà mình là việc đó. Chúng ta cũng dễ xem nhẹ nó và trở nên dễ dãi hơn, cho phép bản thân mắc sai lầm trên những bước đường sau đó.
Trên thực tế, hai phản ứng này nên đảo ngược với nhau.
Nếu công việc của bạn gặp nhiều trắc trở, bạn phải đối mặt với không ít thất bại, tạo ra không ít sai lầm, bạn cần làm nhiều hơn nữa. Đừng bao giờ cúi đầu trước khó khăn. Hãy đủ tự tin và đam mê để làm mọi việc một cách cẩn thận và cẩn thận hơn nữa.
Nếu là một nhân viên bình thường, sự tích cực của bạn có thể lan tỏa tới các đồng nghiệp xung quanh. Nếu là một cấp trên, thái độ của bạn cũng có thể an ủi những nhân viên dưới mình. Khi mọi việc diễn ra không được như ý muốn, điều cần làm không phải cúi đầu ủ dột mà là nhìn thẳng vào vấn đề để tìm nguyên nhân sâu xa và nỗ lực hơn trong lần tới, không chùn bước.
Suy cho cùng, chúng ta đều là con người, không phải bậc thánh nhân. Đâu ai có thể vỗ ngực mà nói rằng mình không bao giờ mắc phải sai sót. Nhớ rằng sai không đáng sợ, điều thực sự đáng sợ là chúng ta không dám đối mặt với cái sai, không biết học hỏi và hoàn thiện bản thân mình để hoàn thành tốt hơn trong những lần sau đó.
Ngược lại, khi mọi thứ trở nên tốt đẹp và thuận lợi, bạn dường như có cả thế giới trong tay mình, hãy học cách giữ thái độ khiêm tốn và tự trọng. Dạy bản thân đừng để lòng kiêu hãnh cản trở sự tiến bộ của bạn. Đồng thời không được ngủ vùi trên chiến thắng mà phải làm việc chăm chỉ hơn để làm cho mọi thứ ngày càng tốt hơn.
Nếu gặt hái được chút thành công đã sinh ra kiêu ngạo, tự mãn và cho rằng mình là nhất, bạn sẽ tự kéo mình về phía sau, ngày càng trở nên trì trệ. Trong khi mọi người không ngừng nỗ lực và tiến về phía trước, chỉ có mình bạn lùi về phía sau, tự triệt đi động lực làm việc của mình.
Lúc thành công chớ kiêu ngạo, vênh váo tự đắc. Những tấm gương tự hủy đi thành tựu của mình vẫn còn đó. Hãy lấy thành công hôm nay làm bàn đạp cho sự phát triển cho ngày mai. Lúc khó khăn chớ nản lòng, dù ở hố sâu tuyệt vọng cũng không cúi đầu, đánh mất dũng khí. Can đảm đối mặt và bước về phía trước, bạn sẽ ngày càng đến gần với thành công.
Vậy mới nói, ngẩng đầu cần ý chí, cúi đầu cần dũng khí. Người có dũng khí, dám đối mặt với sai lầm và ngẩng đầu nỗ lực hoàn thiện mình sẽ ngã ở đâu đứng lên ở đó, ngày càng phát triển. Người khi thành công vẫn giữ được thái độ khiêm tốn, không ngừng học hỏi sẽ ngày càng đạt được nhiều thành tựu trong đời.
Nguồn: Eva