Em hay bày vẽ nấu nướng, làm bánh, sau đó nài nỉ hội bạn qua ăn ủng hộ. Mình chỉ nấu cho vui, còn không thể ăn hết một mình.
Từ hồi đại học và giờ đi làm, tính ra đã một thập kỷ. Hàng tháng em đến chùa Hà thắp hương cầu khấn đến nỗi cô viết sớ đã nhớ tất cả thông tin về em. Có quá nhiều lý do để em đăng tin tìm anh. Thay vì hỏi rằng "đã có người yêu chưa" như hỏi những người khác, cô sẽ nói với em rằng "cứ cầu đi cháu, cầu đến bao giờ có thì thôi", đây là lý do đầu tiên.
Ở cơ quan, mọi người cũng sốt ruột hộ và thi nhau chạy đua trong công cuộc mai mối cho cô em hẩm hiu đường tình này. Không những thế, con của các anh chị đồng nghiệp còn tìm trên mạng tên người yêu cho em, đây là lý do thứ hai.
"Xinh gái mà ế, đảm đang mà ế, tao không nghĩ mày ế...." đủ các câu khen "chốt hạ" bằng từ "ế" từ họ hàng, đồng nghiệp, bạn bè, bạn của bạn, cô bán nước, bác bảo vệ..., đây là lý do thứ 3.
Vào thời gian rảnh em thường đi leo núi, đạp xe đạp vòng vòng, đi du lịch và tệ nhất là các bạn đồng hành của em đều có đôi có cặp đi cùng, riêng em thui thủi một mình. Nếu có anh, anh sẽ chở em và em chỉ cần ngồi sau ôm anh, thảnh thơi ngắm nghía phong cảnh, đây là lý do thứ 4.
Em thường hay bày vẽ nấu nướng, làm bánh rồi sau đó gọi điện nhắn tin nài nỉ hội bạn qua ăn ủng hộ, mình chỉ nấu cho vui thôi còn không thể ăn hết một mình. Nếu có anh thì em sẽ không phải nhắn tin với hội bạn đến ăn ủng hộ rồi, đây là lý do thứ 5.
Mẹ em rất hay gọi điện và câu đầu tiên bao giờ cũng hỏi "hôm nay có đi đâu chơi không"; "Có nhắn tin nói chuyện với ai không"? Quả thực là rất áp lực và đôi khi làm em sợ không dám về nhà gặp mẹ, có thể coi đây là lý do thứ 6.