MÁ TÔI...

Tôi là Trọng. Tôi xa gia đình đã được gần 10 năm rồi, lúc tôi học cấp 3 tôi xa nhà để đi học vì nhà tôi khá xa trường nên lúc đó 1 tuần tôi về nhà 1 lần, có khi 2 tuần tôi mới về nhà 1 lần. Khi lên đại học đến khi đi làm một năm tôi về nhà được 2-3 lần. 7 năm trên Sài Gòn bon chen với cuộc sống nó làm tôi trưởng thành lên nhiều. Có những người ghét tôi nhưng cũng có những người thương tôi, tôi luôn cảm ơn họ vì họ đã cho tôi những sự trải nghiệm và những cảm xúc khác nhau. Những lúc áp lực tôi lại muốn về nhà với ba má, lúc còn nhỏ tôi thuờng nghe mọi người nói là khi lớn lên lúc nào bế tắt nhất thì gia đình là nơi con cái sẽ tìm về, giờ lớn tôi mới hiểu câu nói đó nó đúng nghĩa như thế nào. 7 năm xa gia đình, xa má, xa ba, xa em trai, em gái và xa ngôi nhà đã cùng tôi lớn lên từng ngày.

Hôm nay tôi có một cảm xúc ngẹn ngào về Má tôi... người hy sinh cả đời vì con cái. 7 năm xa gia đình tôi về đâu đó hơn 20 lần, nhưng lần nào cũng vậy, má khi biết tin tôi về, đêm hôm đó má trần trọc vui không ngủ được, nằm thức cả đêm để đợi tôi về. Tôi ở Sài Gòn, từ Sài Gòn đi xe khách về đến nhà tôi tầm 8 tiếng. thường thì 18h tôi sẽ lên xe, khoảng 4h sáng tôi sẽ tới nhà. Lần nào cũng như lần nào, tôi vừa bước xuống xe nhìn vào cổng nhà là đã thấy má, má cười, má vui lắm. Tôi hỏi má sao má ko ngủ, má dậy sớm dữ vậy, má nói má ngủ không được. Tôi biết má nhớ tôi, má mong tôi về nên má ngủ không được, má nói má nghe tiếng xe chạy qua mấy lần, má chạy ra chạy zô mấy lần rồi, tôi nói nào xe con tới thì dừng lại con dô gọi má ra mở cửa chứ má chạy ra chạy zô chi cực dữ vậy? Má cười phì một cái nhẹ. Má với tôi bước vào nhà, vừa đi má vừa hỏi “ con muốn en cái chi síu móa đi chợ mua? ” tôi chưa kiệp trả lời thì má nói mì quảng nghe! Má biết tôi thích ăn mì quảng nhất, lần nào về cũng ăn mì quảng, quảng cá, quảng gà, quảng heo… riết nhiều lúc tôi cũng quảng hồn vì càng khen má càng nấu,hihi. Lên sài gòn tôi hay đi ăn mì quảng lắm, 1 tuần tôi ăn có khi 3-4 lần, ăn nhiều nơi nhưng chỉ thấy má nấu là ngon nhất, một hương vị mà ko đâu có được, chắc là má nêm nếm thêm tình yêu thương nên lúc nào cũng ngon …. Năm nay má đã 50 tuổi rồi, cứ một năm tôi về 2 -3 lần như vậy thì không biết sẽ gặp má bao nhiêu lần nữa đây, tôi sợ cái cảm giác một lúc nào đó tôi về không có người mở cổng để tôi vào nhà, sợ cảm giác không thấy má đứng đợi vui mừng khi thấy tôi bước xuống xe, tôi sợ lắm… Không biết những bạn xa quê có cảm giác giống tôi không nữa…cầu chúc cho má mãi mạnh khỏe, con là thằng con trai nên ít thể hiện cảm xúc với má nhưng con lúc nào cũng nhớ má, con xa quê con nhớ má lắm… má yêu của con.

Vui lòng để gửi trả lời bài viết này!
Bình luận (8)
Anhdao

Hay quá!

admin

sds

tampm

" Con dù lớn vẫn là con của Mẹ. Đi suốt đời lòng Mẹ vẫn theo con." Bài viết xúc động quá, chúc gia đình anh luôn mạnh khỏe anh nha ♡

Ý nghĩa quá ah ạ

Ý nghĩa quá ah ạ

Ý nghĩa quá ah ạ

Nhớ má

thuyntt

Thương người xa quê ❤️❤️ ... cùng cảm xúc xa quê 💪🏻