NGƯỜI MÙ ĐƯỜNG LÀ NHƯ THẾ NÀO?

1. Điện thoại có GPS, map, 4g hẳn hoi, mà vẫn lạc đường như thường.

2. Đang đi cảm thấy sai sai nhưng vẫn cắm đầu cắm cổ đi một đoạn dài, đến lúc thấy sai hẳn thì mới lận đận quay ngược lại.

3. Rõ ràng cùng là một con đường, mà sáng đi tối về đã thấy như là đất trời đảo lộn, đây là đâu, tôi là ai, chuyện gì đang xảy ra!?

4. Trên đời ngại nhất là đang đi yên lành bị người lạ hỏi đường. Hỏi nhầm người rồi, tôi không biết gì đâu! Tôi còn không biết là có đang lạc hay không đây!

5. Cứ mỗi lần đi đến ngã tư là cảm thấy căng thẳng theo bản năng.

6. “Mày đang ở đâu?” - “Tao đang đứng ở ven hồ, dưới cái cây liễu to to.” - “Ủa, quanh nhà tao làm gì có cái hồ nào?”

7. Ăn uống tụ tập no nê xong, bước chân ra cửa thật nhẹ nhàng, thật thần thái, thật bình tĩnh lý trí...chợt bị đứa bạn giật lại: “Đường về nhà mày đi bên phải cơ mà.”

8. Đang cãi nhau hăng, bị chốt cho một câu: “Được rồi, mày có bản lĩnh thì tự tìm đường mà về!”. Im luôn.

9. Đứng ở Núi Trúc, vất vả hỏi đường ra Kim Mã, người ta thương hại hỏi “Em mới lên Hà Nội à?”. Thật không dám trả lời dạ em mười mấy xuân xanh vẫn sống ở Hà Nội mà...

10. Có xe nhưng toàn vung tiền gọi Grab, tiết kiệm thời gian lạc trôi. Có điều thỉnh thoảng cũng vớ phải bạn Grab mới làm không rõ đường lắm……

11. Một cây làm chẳng nên non
Ba cây chụm lại nên hòn núi cao
Một mù đường đã lao đao
Ba đứa mù đường...làm sao bây giờ?

12. Người tốt nhất thế gian là người đã biết đường còn sẵn lòng làm tài xế cho mình.

13. Cảm giác khoan khoái nhất là có thể đi một mạch đến một nơi lạ mà không cần phải hỏi ai. Cảm thấy bệnh mù đường đã khỏi rồi!
(Xong lúc về lại bị lạc).

14. Hành trình an toàn nhất là đường thẳng. Lối tắt? Đi vòng? Tránh tắc? Cảm ơn, không cần!

15. Sợ nhất là mấy cái phố đánh số nhà linh tinh, chẵn lẻ lung tung, nhảy từ mấy chục lên mấy trăm. Sống đã khổ rồi, làm người đừng làm khó nhau vậy được không?

16. Lời cuối: Làm ơn luôn ở bên cạnh một đứa mù đường, kẻo nó mất tích lúc nào không biết. Thật đó.

Vui lòng để gửi trả lời bài viết này!
Bình luận (2)

Good Amymymy

thunhm

Trên đời này có một kiểu người như thế đấy, chính là kiểu người dù có đi qua 8 vạn lần rồi nhưng vẫn không nhớ nổi tên đường, hỏi đang ở đâu cũng không biết, thả ở bất cứ đâu cũng có dấu hiệu lạc. Những người như thế người ta gọi chung là "mù đường" đấy. Để rồi nếu có một mình đi về nơi xa lạ thì nhất định phải hỏi đến 8 triệu người, search 8 triệu lần google maps mới dám dắt xe ra đi, đi trên đường lại search thêm 8 triệu lần nữa.